"Dừng lại!"
Nhìn thứ trông như đạn hỏa tiễn kia, vô diện ma vội vàng nói với thôn phệ ma.
Thôn phệ ma Izar cũng hiểu được, hút thứ kia vào miệng có lẽ sẽ xảy ra vấn đề, vì thế vội vàng ngừng lực hút lại, chỉ tiếc lúc này đã quá muộn.
Đạn hỏa tiễn rơi vào khoảng giữa Izar và vô diện ma, tiếp theo đó là một tiếng vang thật lớn, nhiên liệu năng lượng cao nương theo ngọn lửa phừng ra khắp toàn bộ không gian, nháy mắt nổ tung.
Trần nhà đại sảnh bị trận năng lượng khổng lồ từ vụ nổ xốc lên, vô số ác ma kêu rên trong biển lửa, vài ác ma cấp Tai Nạn từ trong biển lửa chật vật chạy ra.
Phát đạn hỏa tiễn cá mập khi nãy rõ ràng là một miếng đạn vân bạo!
Mà đạn vân bạo thì bên trong kiến trúc có kích cỡ thích hợp sẽ đạt uy lực lớn nhất!
Izar cách trung tâm vụ nổ gần nhất, hắn phải há miệng hút khô ngọn lửa ở gần mình mới lảo đảo chạy ra khỏi phạm vi vụ nổ.
Hiện giờ hai cái môi của hắn còn sưng to hơn cả khúc lạp xưởng, còn chu ra phía trước, từ xa xa nhìn lại giống như mỏ vịt...
Đám ác ma cấp Tai Nạn khác cũng không hơn gì, mặc dù đều kịp thời làm ra biện pháp phòng hộ nhưng vẫn bị thương không nhẹ, dù sao thì trước đây khi sử dụng thể chất thiên sứ mà Ôn Văn suýt chút nữa cũng đã bị loại bom này nướng chín.
Mà ác ma dưới cấp Tai Nạn ở trong phòng, ngoại trừ hai tên có khả năng đặc biệt, số còn lại đã vùi thây trong biển lửa.
Trong một góc hẻo lánh ở bên ngoài, cô bé quàng khăn đỏ chống nạnh, hài lòng nhìn một chiêu này, gương mặt nhỏ nhắn vì hưng phấn mà đỏ ửng.
Cô mới không giống như đám người man rợ vọt thẳng vào đâu, ẩn trong bóng tối bắn lén mới là phong cách của cô.
Một vị tiền bối trong gia tộc cô bé quàng khăn đỏ đã từng nói, nghệ thuật chính là nổ tung, mà cô bé quàng khăn đỏ bây giờ có cảm giác mình chính là một nữ nghệ thuật gia.
Vô diện ma hít sâu một hơi, có thực lực cấp Tai Nạn trung tự đồng thời đúng lúc làm ra phản ứng nên tuy hắn có bị thương nhưng không quá nghiêm trọng, chỉ là cái đầu vốn giống như trứng luộc của hắn hiện giờ biến thành trứng muối...
Hiện giờ ngay cả phòng khách tụ hội của mình bị tập kích thì khu nhà của ác ma có lẽ cũng không an bình, nếu không đánh bại người này, muốn rút lui an toàn căn bản là mơ mộng hão huyền.
Nhưng hiện giờ vô diện ma lo lắng nhất không phải là có thể an toàn rút lui hay không, mà là an toàn của thai nhân ma.
Mỗi thai nhân ma tương đương với một thuộc hạ cấp Tai Nạn, thai nhân ma xảy ra vấn đề mới thật sự là vấn đề lớn.
Vì thế hắn nói với đám ma: "Thiên sứ này giao cho bọn mày đối phó, tao tìm tên khốn khiếp bắn lén hỏa tiễn kia!"
Nói xong không đợi đám ma đáp lại đã vội vàng hung hăng xông ra ngoài.
Vô diện ma đương nhiên không có tâm tư tìm kiếm cô bé quàng khăn đỏ bắn lén, hắn muốn đi tìm dựng chủng ma.
Cuộc chiến đã lan ra, cho dù hắn lệnh cho rút lui toàn bộ cũng không phải muốn thoát là thoát, tổn thương thảm trọng đã nằm trong dự kiến, hơn nữa sau đó Hiệp Hội Thợ Săn sẽ bao vây tiêu diệt, bây giờ đám thuộc hạ này có thể trốn được phân nửa đã không tệ rồi.
Chỉ cần nắm giữ được con rối nhân ma trong tay dựng chủng ma, hắn có thể Đông Sơn tái khởi, cho dù không nắm giữ được con rối nhân ma thì cũng không thể để dựng chủng ma mang theo con rối trốn thoát!
Phương pháp nắm giữ và chế tạo thai nhân ma chỉ cần vô diện ma hắn biết là đủ, nếu hắn không có cách nào nắm giữ dựng chủng ma trong tay thì phải làm hắn biến mất!
Sau khi Krui đi rồi, đám ác ma hai mặt nhìn nhau.
Chúng không ngây thơ cho rằng Krui thật sự đi tìm kẻ phóng hỏa tiễn, nhưng chúng cũng sẽ không vạch trần, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi tứ tán chạy trốn.
Ác ma đều là sinh vật không liêm sỉ, lão đại đã chạy rồi, chúng cũng không ngu mà cứng đối cứng với kẻ địch, bảo vệ tính mạng mới là quan trọng nhất.
Nhưng thiên sứ Phổ Quang sẽ không đứng nhìn chúng chạy trốn, hắn ở trên không trung phóng ra mấy trăm tia sáng trắng, đồng thời tập kích về phía bốn con ác ma cấp Tai Nạn, làm chúng phải dừng bước.
Bốn con ác ma liếc nhìn nhau, biết rằng nếu không giải quyết thiên sứ Phổ Quang thì ngay cả trốn thoát cũng không phải chuyện dễ, vì thế hình thể chúng bắt đầu biến đối.
Thôn phệ ma Izar hình dáng đứa bé trai biến thành một con quái vật bụng phệ có cái miệng chiếm hơn phân nửa cơ thể.
Quần áo trên người tiểu viêm ma Mathilda bị ngọn lửa hừng hực trên người hắn thiêu đốt, lộ ra cơ thể giống như được dung nham bao bọc, cả người tỏa ra độ nóng kinh người.
Còn hai tên còn lại, một biến thành quái vật kim loại màu bạc còn cao lớn hơn cả hình thái triết học của Ôn Văn, tên còn lại vẫn duy trì hình người nhưng cơ thể bị cháy rụi hết phân nửa, mười ngón tay biến thành lưỡi dao sắc bén thật dài.
Hai chúng nó theo thứ tự là cương thể ma Cullen và khủng thủ ma Hall.
Đối mặt với chân thân của bốn con quái vật, thiên sứ Phổ Quang bùng nổ toàn bộ nhiệt tình, ánh sáng thần thánh giống như không cần tiền mà ngưng tụ thành đủ loại thình thái tấn công về phía bốn ác ma.
Mathilda hừ lạnh một tiếng, cái đuôi thật dài ở phía sau vung vẫy qua lại đánh tan những tia sáng thần thánh kia, sau đó đưa tay hướng về phía bầu trời, quả cầu lửa khổng lồ có đường kính vài mét hình thành trên tay nó, không khí xung quanh cũng vì nhiệt lượng nóng rực mà vặn vẹo.
"Người chim lông trắng, một mình mày dám đối đầu với bốn người bọn tao, mày tưởng mày là đại thiên thứ sao?"
Nói xong, Mathilda ném cầu lửa lên bầu trời.
Chiêu này viêm ma tộc vì đối phó với thiên sứ mà nghiên cứu ra, nó sẽ tự động truy tìm kẻ địch tỏa ra quang nhiệt, quang nhiệt chỉ làm ngọn lửa càng nóng hơn mà thôi, né tránh chỉ chỉ tiêu hao thể lực vô ích.
Thiên sứ Phổ Quang mặc dù chưa từng nhìn thấy chiêu thức này nhưng cũng biết năng lượng ẩn bên trong cầu lửa rất lớn, vì thế lập tức đập cánh rời xa quả cầu lửa đi.
Nhưng không ngờ quả cầu lửa kia giống như sao chổi đuổi sát theo phía sau mình, thiên sứ Phổ Quang phóng ra tia sáng muốn đánh tan cầu lửa nhưng ánh sáng tiến vào cầu lửa lại càng làm kích cỡ cầu lửa gia tăng thêm.
Mathilda mỉm cười, thiên sứ đáng ghét này rốt cuộc cũng xong rồi, nếu như người tập kích cấp Tai Nạn đều cùng cấp bậc với thiên sứ này thì có lẽ chúng không cần chạy trốn.
Nhưng ngay khi đó một viên đạn tín hiệu nóng rực bay về phía cầu lửa kia, đặc tính đuổi theo ánh sáng và nhiệt lượng làm nó cho rằng đạn tín hiệu là mục tiêu, nó lao sang tia đạn ánh sáng kia rồi nổ tung.
Thiên sứ Phổ Quang cứ vậy tránh được một kiếp.
Sắc mặt Mathilda đen kịt, tâm tình của đám ác ma còn lại cũng không tốt là bao, hiện giờ làm bọn chúng phiền não nhất chính là con ruồi đang núp trong bóng tối kia.
Chẳng qua khác với ống phóng rốc két, đạn tín hiệu khi bắn ra sẽ lưu lại chút dấu vết, điều này làm đám ác ma đã biết vị trí đại khái của người bắn!
"Tao đi xử con ruồi kia, tên người chim này giao cho bọn mày!" Nói xong Mathilda chạy tới hướng cô bé quàng khăn đỏ, lưu lại vết chân nóng rực.
Cô bé quàng khăn đỏ nhìn mà có chút há hốc, chính mình chỉ tiện tay một cái mà thôi, sao lại chĩa mũi dùi về phía mình thế kia, cô không am hiểu cận chiến nha.
Nhưng nhìn cô bé quàng khăn đỏ một thân chảy xuôi dung nham trông rất ngầu của Mathilda thì nhịn không được liếm môi, quái vật chói mắt như vậy nếu đột nhiên nổ tung thì có phải sẽ rất đẹp không?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo